Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2019

Khoảng cách, thật sự là gì !?

Hình ảnh

Những ngày trốn chạy cuối cùng của tuổi 18.

Hình ảnh
Ta dừng lại một chút, hơi thở hổn hển dần quay trở lại bình tĩnh như thường lệ. Ta nốc một ngụm nước rồi phì phèo thở ra vài hơi thuốc. Ta đảo quanh một chút, nhìn trước, nhìn sau, rồi nhìn xa xăm về phía chân trời. Đúng vậy, hôm nay ta quyết định bỏ trốn! Ta bỏ lại hết thảy, bỏ lại thành phố nhộn nhịp, kể cả những ngày ít ỏi còn lại của năm 18 tuổi để về nhà. Đã được một dạo ta phải về lại nhà bằng xe buýt nhưng hôm nay sẽ khác, ta biết. Chiếc xe máy cũ kĩ mà ta để xó ở một góc trong lâu ngày không được nếm trải mùi vị của nhựa đường nay như chúa sơn lâm trong cũi được giải thoát. Ta cũng vậy, có lẽ đã quá ngán ngẫm, vội gói gém đồ đạc rồi một mạch lao lên xe mà không hề chần chừ. Ta đá chóng rồi nổ maý, tiếng gầm xe ồ lên thật quá đỗi thân thuộc, ta ngỡ chuyến đi xa gần đây nhất mới như ngày hôm qua vừa trôi mất, còn con xe này quả đúng là thèm khát mùi nhựa đến tột độ. Thôi được rồi, về thôi ! Chạy được một đoạn, ta buộc phải thốt lên : " Đường về nhà lần này sao mà lạ lẫm ...

Nơi nhân gian sum vầy...

Hình ảnh
Có con xe dốc mãi triền ngược xuôi, người ngậm ngùi ngày dài mãi khôn nguôi. Chốc lơ là tóc mai vài sợi mọc, nhuốm nắng trần trắng nhuộm màu đen xơ. Chân trời tuy dẫu rộng, vẫn xoay vòng nhật, nguyệt ! Dẫu mưa dày, suối kia đầy cũng cạn, chán bàng hoàng ta mặc kệ mây trôi... Chậc, có lớp vỏ mệt nhoài trên lớp nhựa, mắt xõng xoài ngoái ngược mãi không xuôi ! - “ Nơi nhân gian sum vầy... em có nghe thấy, tiếng réo gọi tâm hồn, ngân vang đâu đây!” Uồi, mưa này... chốn nhân gian quả vốn hợp rồi tan, vũ trụ này cô độc không oai oán !  Ảnh : Hoàng Đỗ Nội Dung : Mạnh weed.

Mưa ...

Hình ảnh
Mưa ở xa là mưa hoài niệm, mưa gần gũi là mưa xa xăm, mưa vỡ đôi là mưa nặng hạt, mưa bạt ngàn là mưa hong khô, mưa long bong là mưa mơn mởn, mưa hờn dỗi là mưa chóng tan, mưa ngang đồi là mưa mạn hoạ, mưa tựa vai là mưa khoé mắt, mưa nhạt nhoà là mưa lặng lẽ, mưa ghé qua là mưa thanh xuân. Về mưa thăng trầm, có lẽ là mưa âm vang !  Ảnh : Hoàng Đỗ Nội Dung : Mạnh weed.

Đường còn dài.

Hình ảnh
Đường thì còn dài lắm, lúc trời chóng tối ta lại nhìn về nơi xa xăm, hoàng hôn thì đã nằm, trước mặt thì cứ tối tâm, ừ, hồn mình lại lẩm bẩm ''trời ơi mai này liệu con còn có ghé thăm'', đồi thì sâu thăm thẳm, sấm thì quá đủ cho ta ngắm vực để mà không đâm, xe, lại dở oái oăm, xăng, trốn đến tận gầm, mày, ừ, tao ! Lại biệt tăm. Nhưng mà, thanh xuân không được dài lắm, đời mình thôi ngán ngẫm, cơ hội thì phải nắm, suy ngẩm cho thật chậm, một dặm thôi cũng dễ nhầm, mưa thì cùng lắm mình tắm, gió thì hahaha cho khô cái dải dầm chết bầm, cà phê đâu phải tự đậm, trồng vậy nó mới mọc mầm, câu ca nào mà chả có thăng trầm, hoa nào chẳng mờ nhạc theo thắng năm, thôi thì người cứ mặc lao phăm phăm ! Ảnh : Hoàng Đỗ Nội Dung : Mạnh weed.

Gurē - Xám

Hình ảnh
Ta muốn là ta, không ngọt ngào và quá xa xỉ. Ta không là ta, vì chút ngọt ngào mà tô màu bởi dối trá. Ta vốn là ta, khi ta vô thường cả khi không thật. Ta cứ cười ta, vì nụ cười là thứ vô giá. Không muốn là ta, mãi trốn trong góc mà gọi là nhà, ta muốn là ta, tìm nơi tim đập ngừng lấp đầy bởi sỏi và đá. Ta còn là ta !? Đến hôm qua ta chẳng còn nhớ nổi. Ta cứ là ta, cứ bước theo bóng mỗi khi trời đổ chiều tà. Ta không là ta, ta chỉ là ta, khi ta không là một ai cả ! Ảnh : Hoàng Đỗ Nội Dung : Mạnh weed.