Nơi nhân gian sum vầy...
Có con xe dốc mãi triền ngược xuôi, người ngậm ngùi ngày dài mãi khôn nguôi. Chốc lơ là tóc mai vài sợi mọc, nhuốm nắng trần trắng nhuộm màu đen xơ. Chân trời tuy dẫu rộng, vẫn xoay vòng nhật, nguyệt ! Dẫu mưa dày, suối kia đầy cũng cạn, chán bàng hoàng ta mặc kệ mây trôi... Chậc, có lớp vỏ mệt nhoài trên lớp nhựa, mắt xõng xoài ngoái ngược mãi không xuôi ! - “ Nơi nhân gian sum vầy... em có nghe thấy, tiếng réo gọi tâm hồn, ngân vang đâu đây!” Uồi, mưa này... chốn nhân gian quả vốn hợp rồi tan, vũ trụ này cô độc không oai oán !
Ảnh : Hoàng Đỗ
Nội Dung : Mạnh weed.
Nội Dung : Mạnh weed.
Nhận xét
Đăng nhận xét